MÙA PHƯỢNG VĨ

Mùa phượng vĩ

"Tôi gửi tình yêu cho mùa hè, nhưng mùa hè không giữ nổi, mùa hè chỉ biết ra hoa, phượng đỏ sân trường và tiếng ve nỉ non trong lá. Mùa hè ngây ngô và giống như tôi vậy. Nó chẳng làm được những điều tôi ký thác. Nó để em đốt tôi, đốt rụi. Trái tim tôi cháy thành tro rơi vãi trên đường về..."("Mắt biếc"_ Nguyễn Nhật Ánh). Mới đấy, 3 năm cấp Ba vừa hiện hữu bỗng chốc vụt qua chóng vánh. Thời gian trôi đi lặng thầm và "nhanh như cái chớp mắt".

Những bóng dáng, hình ảnh thân quen ngày nào nơi góc sân trường nay lại thường trực trong tiềm thức. Bao nhiêu cảm xúc, vấn vương lẫn tiếc nuối cứ hoà lẫn vào nhau, đan xen những bâng khuâng khó nói nên lời khi sắp chia tay với tuổi học trò ngây ngô. Dù phải chia xa nhưng hình ảnh của phượng vĩ vẫn gợi những dấu ấn đẹp đẽ.

Tháng Năm về cùng với những tia nắng chói chang, với những cơn mưa rào đầu hạ chợt đến rồi chợt đi một cách vô tình và hững hờ. Đâu đấy vang lên khúc ca râm ra của lũ ve sầu,... và cả hoa phượng nở. Những chùm phượng rỡ đỏ rực luôn đứng cạnh nhau, kết thành những tràng hoa thắm đỏ giữa bầu trời nắng cháy. Chúng thắp lên những ngọn lửa đỏ chói, những ngọn lửa hi vọng, những ngọn lửa ước mơ, những ước mơ hồn nhiên, trong sáng nhưng cũng đầy ắp khát khao của tuổi học trò. Có lẽ cũng bởi cái hồn nhiên và vô tư ấy mà nhiều lúc ta trở nên vô tình, để rồi phải giật mình thảng thốt khi nhìn qua khung cửa sổ, thấy cái gì đó đang bao phủ toàn thân phượng già nua quen thuộc và thân thương ấy...

Màu phượng vĩ như thiêu cháy lòng người, đốt cháy những tâm tư trước giờ phút xa nhau. Phải chăng những chùm phượng kia cũng mang nổi buồn thầm kín. Nỗi buồn của những cuộc chia ly, những lời từ biệt khó tả và theo đó mỗi chúng ta sẽ chọn cho mình một ngả rẽ trên đường đời. Dẫu có đặt chân đến bất cứ phương trời nào thì ở nơi đây, nơi góc sân trường này, bầu trời thanh xuân vẫn rực rỡ màu phượng vĩ, vẫn cháy bỏng những ước mơ, hoài bão của tuổi trẻ. Màu phượng vĩ đẹp đẽ ấy sẽ là thứ thuốc kì diệu bồi dưỡng tâm hồn và làm rực rỡ thêm những thước phim đầy ắp kỉ niệm học trò.

Có những mùa hè không hề trở lại Chỉ thấy tiếng ve trĩu cành phượng hồng.

Trang sách cũ xa rồi mãi mãi Ngân khúc nhạc lòng trong nỗi bâng khuâng..

NHẬT HẠ


Tin mới hơn:
Tin cũ hơn: